Danh Sách SE

Danh Sách Truyện

Ta Tưởng Một Mình Mỹ Lệ [Xuyên Nhanh]
Ta Tưởng Một Mình Mỹ Lệ [Xuyên Nhanh]
Hứa Kiều, tác giả mẹ kế cẩu huyết, đã đào hố vô số, khiến nhân vật chính sống không bằng chết, rốt cuộc gặp phải chịu quả báo. Hệ thống: “Xét thấy nội dung bài viết của tác giả không phù hợp với giá trị cốt lõi của chủ nghĩa xã hội, mời tác giả phối hợp với hệ thống để chỉnh sửa.” Hứa Kiều: “Tôi sửa! Tôi sẽ sửa ngay đây! Cũng không cần phải ném tôi vào trong sách chứ?” Cảnh thứ nhất. Hệ thống: “Nữ chính ở khúc quanh phía trước đang bị hàng xóm bắt nạt, xin giúp đỡ kịp thời, để cho cô ấy cảm nhận được sự quan tâm và yêu thương của chủ nghĩa xã hội.” Hứa Kiều: “Chuyện này tôi biết, chỉ cần tôi xuất hiện trước mặt cô ấy, xua đuổi bọn lưu manh, từ nay trở đi tôi sẽ trở thành bạn tốt nhất của cô ấy.” Ngay sau đó, hệ thống: “Giải cứu thành công nữ chính, đạt được giá trị hảo cảm +1, giá trị hắc hóa +1.” Hứa Kiều: “...? Hắc hóa?” Cảnh thứ hai. Hệ thống: “Nữ chính phía trước đang bị ông chủ hống hách quấy rối, xin trợ giúp kịp thời.” Hứa Kiều: “Cái này tôi cũng biết! Chỉ cần tôi giúp cô ấy thoát khỏi nanh vuốt, đuổi đi kẻ xấu, sau đó lại nói cho cô ấy biết cái gì là tình yêu chân chính...” Hệ thống: “Giải cứu nữ chính thành công, đạt được giá trị hảo cảm +50, giá trị hắc hóa +50, mở ra con đường hắc liên hoa—“ Hệ thống: “Xin lỗi phải thông báo, kết cục chỉnh sửa thất bại.” Hứa Kiều nhìn nữ chính dần dần tới gần, mang theo hơi thở hắc hóa, run rẩy nói: “Đừng thông báo nữa... Tôi, tôi, tôi phải chạy trước!”
Lãng Mạn Vô Vọng
Lãng Mạn Vô Vọng
Một câu giới thiệu: Yêu Trần Phủ Phủ là điều lãng mạn nhất trong cuộc đời Diệp Độ. Lập ý: Tình yêu không được phép, tiếc nuối bỏ lỡ có lẽ là trạng thái bình thường của đời người, nhưng tất cả tâm tư đã và được yêu đều xứng đáng được đáp lại. Trong quá trình trưởng thành, ai cũng phải gặp gỡ vô số người, gặp nhau lại ly biệt, nói lời từ biệt rồi sẽ gặp lại. Sự xuất hiện của Trần Phủ Phủ trong cuộc đời Diệp Độ có lẽ là mục đích này. Trói buộc nhau hơn mười năm, cuộc đời cô đã được định sẵn sẽ yêu cô ấy, bọn họ cũng cho nhau tất cả những gì mình có thể. Chẳng qua là bàn tay của số phận luôn bất ngờ khiến mọi dự định kết thúc trong tiếc nuối. Bức thư đến trễ ba năm, lời tỏ tình cả một đời này biết nói với ai? Không biết năm nay lá bạch quả có rực rỡ như năm đó không? Phong cách viết văn rất thực tế, không có bàn tay vàng, không có cẩu huyết và cũng không có dễ dàng để vượt qua đời người. Độ tiến triển tương đối chậm, thời gian từ trung học đến khi tham gia công tác là một thời gian rất dài. Nhân vật chính: Diệp Độ, Trần Phủ Phủ┃ Vai phụ: Diệp Tang Thù, Từ Kiến ┃ Khác: Tương Chu Trì, Vu Hiểu ┃
Khi Tôi Xuyên Thành Chủ Tịch Bá Đạo
Khi Tôi Xuyên Thành Chủ Tịch Bá Đạo
Khi tôi xuyên thành chủ tịch bá đạo, và gặp hoa trắng nhỏ(*) trong truyền thuyết. Trong lòng tôi chắc toàn là chết mất. Đây là truyện phiên bản nữ về 《 Chủ tịch bá đạo rất yêu tôi 》, nữ chính là chủ tịch bá đạo, nam chính là hoa trắng nhỏ… Truyện được sáng tác theo cốt truyện máu chó về chủ tịch mà tác giả đã xem trước kia. Truyện hài hước, vui vẻ. (*)Nguyên văn tiểu bạch hoa: hình tượng của yếu tố trong trắng, trong sáng và tinh khiết của thiếu nữ đôi mươi, thường được sử dụng để mỉa mai người đóng vai yếu ớt, cần sự chở che từ người khác.
Trăng Khuyết Cong Cong
Trăng Khuyết Cong Cong
Đằng sau tình yêu thầm kín là vô vàn những cái quay lưng vội vàng ngoảnh mặt đi, chính là cái kết mà em muốn hóa thành anh Thiếu niên kiêu ngạo bất tuân x cô gái ngoan ngoãn nội liễm an tĩnh “Lâm Ý Chiêu, em ngẩng đầu nhìn xem.” Giọng nói của người thanh niên đột ngột trong bầu không khí yên tĩnh này, cũng không che giấu được khí chất thanh xuân của mình. Cô theo tiếng ngẩng đầu, đập vào mắt chính là vầng trăng khuyết cong cong. Trăng khuyết cái vào mắt, nhớ không kịp. “Em có thích món quà gì không? Sắp tới là sinh nhật của em rồi. Anh sẽ tặng quà cho em.” Lâm Ý Chiêu nói: “Mặt trăng đi, trăng khuyết cong cong. ” Lộ Dương: “Được rồi, ngày mai anh sẽ hái mặt trăng xuống cho em. ” Một lời hứa tình cờ của chàng trai không chỉ được cô tin tưởng mà còn thực sự ứng nghiệm. Anh mỉm cười và hỏi, “Thế nào? Trăng khuyết có cong không? ” Cô gật đầu: “Cong” Anh hỏi, “Em có thích không? Thích trăng lưỡi liềm sao?” Cô nói, “Em rất thích nó.” Không chỉ trăng khuyết, mà còn cả anh.
Tôi Biết Con Đường Dài Không Có Kết Quả
Tôi Biết Con Đường Dài Không Có Kết Quả
Tôi biết con đường dài sẽ không có kết quả, nhưng tình yêu của tôi hướng tới ánh sáng đến Trần Chúc, hình như cả đời anh sẽ không biết em thích anh. Thầm mến BE Nội dung tags: mùa hoa mùa mưa tình yêu khuôn viên trường Từ khóa tìm kiếm: Nhân vật chính: Khương Đồng ┃ Vai phụ: Trần Chúc, Nguyễn Tư Tĩnh ┃ Khác: Thầm mến Tóm tắt một từ: Tôi biết con đường dài không có kết quả, nhưng tình yêu của tôi hướng về ánh sáng Ý định: Thầm mến
Giấy Trắng Và Thích
Giấy Trắng Và Thích
Cô không nhớ nhiều chuyện của năm đó, ký ức thanh xuân ngoại trừ anh mà nói đối với cô mà nói rất ít. Nội dung tags: mùa hoa mùa mưa khuôn viên trường Từ khóa tìm kiếm: Nhân vật chính: Giang Nguyệt, Phó Từ ┃ Vai phụ: Phóng viên ┃ Khác: Tóm tắt một câu: Thầm mến Ý định: Yêu thầm
Vãn Tinh
Vãn Tinh
Sau khi anh ấy chết, tôi nhìn thấy một tin nhắn tỏ tình chưa được gửi đi ở điện thoại cũ của anh ấy. “Anh cũng thích em.” Người nhận tin nhắn là tôi. Đây là năm thứ 15 tôi yêu thầm anh ấy. Nhưng mà câu cuối cùng trước đây anh ấy nói với tôi là: “Anh sắp kết hôn rồi, em đừng làm phiền anh nữa.”
Tiểu Tường Vi
Tiểu Tường Vi
Hoắc thiếu gia từ trước đến nay vô tâm vô phế, ăn nhậu chơi bời, không ngại gì cả. Bằng hữu chơi chung với nhau, hô hào "anh em như thể tay chân, phụ nữ chỉ là áo quần" Thế nhưng hắn không ngờ, đời này sẽ có lúc hắn xé ruột xé gan đứng ngoài cửa ICU vì một cô gái Tay chân có thể chặt, nhưng áo quần không thể đổi. Trước khi gặp Kiều Vi, với thế giới này anh đã từng không sợ gì cả. ❤️❤️ Couple: Nghệ sĩ violon mắc bệnh nan y X Nhị thế tổ (*) kiêu ngạo khó thuần phục (*) Ý chỉ người sinh ra trong nhung lụa, coi trời bằng vung
Chỉ Yêu Anh Mười Bốn Năm
Chỉ Yêu Anh Mười Bốn Năm
Tác giả:
Giới thiệu: Năm Tống Doanh bảy tuổi gặp được Yến Thừa Chu, mười lăm tuổi chia xa, mười tám tuổi mất liên lạc. Hai mươi lăm tuổi gặp lại anh rồi cả hai ở bên nhau, năm hai mươi chín tuổi cô bị bệnh qua đời, rời xa anh vĩnh viễn. Thật lâu sau khi Tống Doanh qua đời, Yến Thừa Chu mới mở lá thư em để lại ra đọc. Trong thư em nói: “Thừa Chu, em chỉ yêu anh mười bốn năm.” Đêm đó, Yến Thừa Chu viết một lá thư cho Tống Doanh mà vĩnh viễn em không thể nhận được. Trong thư anh viết: “Khắc cốt ghi tâm, yêu em cả đời.” [Ảnh hậu mắc bệnh nan y x Tổng tài si tình] [Tha thứ cho em vì chỉ có thể yêu anh mười bốn năm.] Tag: Tình yêu sâu sắc Lập ý: Chân ái vĩnh hằng
Tra Long
Tra Long
Tác giả:
Nhóm edit: Một Ngày Làm Cổ Thần Tiêu Thừa Càn mang về một nữ tử, cho dù làm trái ý thiên hạ cũng muốn lập nàng ta làm hậu. Nữ tử kia giành lấy phượng ấn trong tay ta, cười khiêu khích nói: "Tỷ tỷ tới sớm không bằng tới đúng lúc, Hoàng Thượng và ta đã bái sơn hà nhật nguyệt, hậu vị này chỉ có ta mới có thể ngồi." Nàng không biết Tiêu Thừa Càn trúng kỳ độc, mỗi ngày đều sẽ quên đi một chuyện đã từng trải qua với người mình yêu nhất. Quả nhiên, một tháng sau, Tiêu Thừa Càn loạng choạng xuất hiện ở cửa lãnh cung. Hắn mất đi sự quyền uy vốn có, phờ phạc mà điên cuồng, "Man Man, sao nàng không gả cho ta? Nữ nhân xa lạ đoạt phượng vị của nàng, ta đã xử tử rồi!" Ta tách từng ngón tay đang nắm chặt của hắn ra, "Quá muộn rồi..."
Qua Sông
Qua Sông
Tác giả:
Vượt qua con sông này... Bao nhiêu người có thể làm được?
Phòng 1205
Phòng 1205
Khi bạn tỉnh giấc bởi vì một cơn ác mộng, rồi lại phát hiện mình mất đi ký ức của một tháng. Bạn muốn tìm lại ký ức. Nhưng lại khiến bản thân mình rơi vào vực sâu khủng bố. NOTE Đoản văn. Kể chuyện ngôi thứ hai. Bởi vì tác giả mơ một giấc mơ nên đột nhiên động não. Tình tiết khủng bố số lượng lớn, nam chính hắc hóa, cẩn thận trước khi nhảy hố.